Home » 文章分类_VN » CUỒNG MẬT VÀ CHÂN MẬT |
Tiết 7: Sự phán luận đối với pháp nghĩa của Mật tông -3 |
Như vậy, Trung Quán kiến phái Ứng Thành của Mật tông là pháp hư tướng mà Ấn Thuận, Đạt Lai Lạt Ma và Tông Khách Ba tôn sùng, nó đọa vào trong tà kiến duyên khởi tính không của Vô nhân luận, khác xa so với “duyên khởi tính không lấy Như Lai Tạng làm Nhân” mà Phật hoằng truyền. Sự sai lầm nghiêm trọng như thế, phàm là người học Phật giáo chúng ta đều phải nên biết rõ. Các đại đức, trụ trì, pháp sư, cư sĩ của tất cả các tông phái Phật giáo đều không nên có thái độ nhìn mà không thấy, đều phải nắm tay nhau đứng dậy, tăng cường biện chính, phá hủy tà kiến đó, khiến cho sự hoằng truyền của pháp nghĩa Phật giáo được quay trở về đúng với ý chỉ thực sự trong các kinh Tam thừa, thì đó mới là đại hạnh đại phúc của tất thảy người học Phật giáo hôm nay và mai sau vậy! mới là cái phúc may của hữu tình cõi Ta Bà này vậy! Nếu quả có thể làm được như thế, thì cũng có thể làm giảm nhẹ bớt được quả báo thuần khổ cực nặng trong vô lượng kiếp sau của Ấn Thuận, Đạt Lai Lạt Ma và đông đảo tín chúng – tuy nhiên các nơi thụ báo đời sau như địa ngục và các thế giới như Cực Lạc mà bản thân Ấn Thuận và các tín đồ của ông ta không tin là có ấy, quả báo thế giới Cực Lạc và quả báo địa ngục đó tuyệt đối sẽ không vì sự không tin của thày trò Ấn Thuận và những người như Đạt Lai Lạt Ma mà trở nên không có thực. Lại nữa, tà kiến Trung Quán phái Ứng Thành Mật tông mà Ấn Thuận ủng hộ và quảng truyền – hoằng dương Trung Quán phái Hư Tướng mà phủ nhận pháp Như Lai Tạng của Trung Quán Thực Tướng, duy chỉ thừa nhận có sáu thức, không chịu thừa nhận thức thứ bảy Ý căn và Thức thứ tám Như Lai Tạng mà Phật quảng thuyết trong các kinh Tứ A Hàm, tất sẽ trợ sức cho pháp nghĩa dâm dục vi đạo của Mật tông được lưu hành rộng rãi, khiến cho tà kiến, tà pháp đó của Mật tông có được không gian sinh tồn. Vì sao vậy? Vì đã không còn thức thứ bảy và Thức thứ tám thì chỉ còn lại có sáu thức. Trong sáu thức đó thì lấy Ý thức làm chủ, mà tâm tính của ý thức giác tri lại rất tương ứng với pháp môn dâm xúc nam nữ dâm dục vi đạo của Mật tông, cho nên khiến cho pháp tu song thân nam nữ của Mật tông tiếp tục có được không gian tồn tại. Những người quảng truyền Trung Quán kiến của pháp hư tướng phái Ứng Thành thực sự là chuẩn bị sẵn không gian sinh tồn cho tà pháp của Mật tông Tây Tạng, còn những kẻ như thày trò Ấn Thuận lại cực lực biện hộ cho pháp hư tướng của Trung Quán kiến phái Ứng Thành Mật tông, đồng thời cả đời ra sức hoằng dương nó, tuyệt không nhận sai. Vì thế mà Mật tông mới có thể tiếp tục tồn tại, tiếp tục hấp thu lấy nguồn tài nguyên của Hiển giáo, làm lớn mạnh pháp môn tà kiến ngoại đạo của mình. Những hành vi như thế của thày trò Ấn Thuận quả thực là rước voi về dày mả tổ, thật đúng là những kẻ cõng rắn cắn gà nhà. Hành vi làm tổn hại nghiêm trọng đến gốc rễ của Phật giáo như thế, vậy mà tứ đại pháp sư và các cư sĩ giới Phật giáo tự nhận là những người có trí có tuệ lại ngang nhiên tiếp tục biện hộ cho tà tư, tà thuyết của Ấn Thuận, ra sức ủng hộ, hoằng truyền mạnh mẽ, thật đúng là đại bi ai của người học Phật giáo thời mạt pháp vậy! Trung Quán kiến phái Ứng Thành của Mật tông nếu không tiêu diệt, thì tà pháp dâm dục vi đạo sau cùng sẽ tiếp tục được tồn tại trong “Phật giáo Mật tông”. Vì nó tiếp tục tồn tại trong Mật tông, lại được những người như Ấn Thuận, Thánh Nghiêm, Tinh Vân…luôn nhận định Mật giáo cũng là Phật giáo, thì Song thân pháp tà dâm của Tây Mật cuối cùng sẽ lại được truyền bá trong Hiển giáo, trong đời tương lai sẽ lại dẫn đến việc hai chúng xuất gia tin theo mà thực tu Song thân pháp, thì Mật tông sẽ tiếp tục trở thành đại họa của Phật giáo trong tương lai. Tôi tuy ra sức đả phá Trung Quán phái Ứng Thành của Mật tông, đem tà thuyết hoang đường của họ phơi bày hết ra ngoài, nhưng tà kiến của Trung Quán phái Ứng Thành nếu vẫn dựa vào thư tịch mà tiếp tục được tồn tại ở nhân gian, thì rốt cuộc vẫn có người tiếp tục tin theo, không thể nào tiêu diệt nó mãi mãi được, vì thế giới Ta Bà chắc chắn vẫn mãi có chúng sinh ngu si vô trí tuệ tiếp tục tin theo pháp ấy. Cho nên, Mật tông vẫn sẽ tiếp tục cầu mong được sinh tồn dưới vẻ bề ngoài của Phật giáo, họ sẽ vẫn tiếp tục thổi phồng chứng lượng của mình bằng các danh tướng quả vị của Phật giáo, qua đó để trùm đầu những người học Phật giáo đời sau, rồi lại tiếp tục hút lấy tài nguyên Phật giáo, dựa vào sức mạnh vận hành của nguồn tài nguyên này để tiêu diệt Phật giáo từ bản chất, rốt cuộc vẫn trở thành kẻ đại diện cuối cùng của Phật giáo, sẽ lại trở thành kẻ chiếm ngôi Phật giáo. Câu chuyện Phật giáo Thiên Trúc năm xưa bị Mật tông dùng kế mận thay đào chết sẽ vẫn tiếp tục tái diễn ở Trung Quốc, Đài Loan thậm chí trên toàn thế giới ngày nay, thì Phật giáo sẽ lại tuyên cáo diệt vong hoàn toàn, không còn có cách nào duy trì được đến ngày Bồ Tát Nguyệt Quang giáng sinh ở nhân gian nữa. Vì sao tôi lại nói những lời này? Đó là vì thày trò Ấn Thuận dốc sức ủng hộ cho Trung Quán kiến phái Ứng Thành của Mật tông, phủ định Thức thứ tám Như Lai Tạng mà Phật thuyết, thì tất sẽ khiến cho chính pháp khó mà hoằng dương được. Ấn Thuận còn phủ nhận sự thực Mật tông soán ngôi chính thống của Phật giáo, nay còn thừa nhận Mật tông là tông phái thực sự của Phật giáo nữa, hết lòng ủng hộ cho Mật tông. Những hành vi như thế đã giúp trước cho pháp môn tà dâm của Mật tông có được địa vị hợp pháp trong giới Phật giáo, vì nó tương ứng với Ý thức, không cần tu chứng thức thứ bảy, Thức thứ tám nữa, bởi chỉ cần lấy tư duy tất thảy pháp không mà Ấn Thuận ức tưởng ra để làm thực chứng Bát Nhã Không. Ấn Thuận giúp Tây Mật có được không gian sinh tồn xong, sau đó thì có pháp sư Tinh Vân thừa nhận Tây Mật tà dâm là tông phái chính thống của Phật giáo, lại còn có những người như Hội trưởng Hội Phật giáo Trung Quốc (của Đài Loan) Tịnh Tâm, trưởng lão Tịnh Lương…mời Đạt Lai Lạt Ma của Hoàng giáo Mật tông Tây Tạng đến Đài Loan hoằng dương pháp ngoại đạo của Mật tông đầy tà dâm, tà kiến nữa. Pháp sư Thánh Nghiêm thì lại bám duyên với Đạt Lai Lạt Ma để tự tuyên truyền cho mình, trợ ích cho Mật tông Tây Tạng tà dâm đặt nền móng địa vị hợp pháp trong giới Phật giáo toàn cầu. Vì duyên cớ này, nó đã khiến cho các pháp sư xuất gia không đủ chính tri chính kiến ở Đài Loan phổ biến thừa nhận Mật tông là Phật giáo chính thống. Chính vì thế mà thời nay đã có một số người xuất gia của giới Phật giáo Đài Loan bắt đầu tu học mật pháp của Tây Tạng, dẫn đến hiện nay ở Đài Loan, số lượng các pháp sư Phật giáo vì để tu tập mật pháp Tây Tạng mà đặt mua tượng đồng khỏa thân dâm hợp song thân “Phổ Hiền Vương Như Lai” tăng lên rõ rệt. Có thể thấy rằng có rất nhiều người xuất gia đã bắt đầu tin theo Song thân pháp của Mật tông và tu học, hy vọng dựa vào pháp tu dâm dục của Mật tông này để có thể tu thành “Phật cứu cánh” trong một đời, qua đó có thể dùng thân xuất gia để hành pháp của người tại gia, thậm chí dựa vào Mật pháp để duy trì được cuộc sống dâm lạc với rất nhiều phụ nữ. Chính vì vậy, sau này nếu tiếp tục có pháp sư trụ trì tự viện Phật giáo kiêm truyền Mật pháp nào xảy ra xì căng đan tình dục và bị đưa tin trên các phương tiện truyền thông đại chúng, thì tôi sẽ chẳng lấy làm bất ngờ trước vụ việc đó, vì Mật pháp Tạng truyền vốn dĩ là lấy việc truy cầu cảnh giới Đệ tứ hỷ dâm lạc làm tư tưởng nòng cốt; sự tu chứng quả vị Bồ Tát và tu chứng pháp môn thành Phật của Tạng Mật bắt đầu ngay từ Bình quán đã lấy Đệ tứ hỷ dâm lạc của Song thân pháp làm mục đích cho sự tu chứng của họ, bởi pháp tu Tạng Mật vốn dĩ lấy cảnh giới dâm lạc quán xuyến từ đầu đến cuối mà. Các pháp sư tu trì pháp môn của Tạng Mật trong Phật giáo toàn cầu hiện nay cần đặc biệt lưu ý đề phòng: Thường có người thế tục mạo nhận là tín đồ Phật giáo, bề ngoài như người hết mực thành tâm, đến các đạo tràng truyền thụ pháp môn Tạng Mật để cầu pháp, đều cúng dường thượng sư và thụ quán đỉnh như pháp, khiến cho pháp sư truyền thụ Mật pháp không cảm thấy anh/chị ta có ý đồ riêng. Đợi khi pháp sư tin tưởng không chút nghi ngờ, sau đó bèn cầu thụ Mật quán. Sau khi thụ Mật quán thì thường lấy sắc thân cúng dường cho pháp sư truyền thụ Mật pháp, khiến cho pháp sư dần dà không còn tâm lý đề phòng, sau đó bèn tiến hành ghi hình trộm lúc hành dâm, rồi bỗng dưng có phối ngẫu (vợ/chồng) người đó xuất hiện uy hiếp, đòi bồi thường khoản tiền lớn. Nếu như pháp sư truyền thụ Mật pháp này tiếc món tiền lớn mà không tuân theo ý họ, thì sẽ bị công bố hành vi ô nhục đó, khiến cho hình ảnh Phật giáo bị tổn thương nghiêm trọng. Phàm những hiện tượng này, nếu không bắt tay từ việc bác bỏ Trung Quán kiến phái Ứng Thành của Tạng Mật do Ấn Thuận hoằng truyền, không bắt tay từ việc phá hủy pháp nghĩa tà trái hoang đường của Song thân pháp Mật tông, thì trong Phật giáo sau này nhất định sẽ lại tái diễn những vở kịch đó, chắc chắn lại tiếp tục không ngừng gây tổn hại đến Phật giáo, cho đến mãi mãi sau này nữa…, không ngừng tái diễn. Phàm tất cả các đại sư và người học xuất gia tại gia trong giới Phật giáo chúng ta đều nên đặc biệt lưu ý đề phòng việc này. Còn về pháp đối trị căn bản, thì phải tẩn xuất tà tri, tà kiến và pháp môn tà tu của Mật tông ra khỏi cửa Phật giáo, nếu không sẽ cực khó diệt trừ tận gốc hiện tượng làm tổn hại lâu dài đến Phật giáo này. Còn như trong các tự viện “Phật giáo” nước Cập Kế Tân ở Thiên Trúc năm xưa và trong các tự viện “Phật giáo” Tây Tạng, Lạt Ma đêm đêm hành dâm với phụ nữ (chi tiết xem ví dụ nêu trong Chương 9 và các bài viết về Dâm dục vi đạo trong “Hoa Vũ Tập. 4” của Ấn Thuận), mà nói đó là pháp tu chứng tức thân thành Phật, nói là tinh tấn tu hành, là tinh tấn tu chứng thiền định Phật giáo, là tuân theo khai thị của Tông Khách Ba: “Mỗi ngày tinh tấn tu tám thời, tu cả tháng, tu cả năm, tu cả kiếp”, khiến cho hàng đêm ở các tự viện Mật tông Tây Tạng khi xưa tiếng kêu rên dâm đãng inh ỏi, đến mức còn có Lạt Ma làm cho phụ nữ sinh con cái, nhưng đại chúng đều coi là chuyện bình thường. Thậm chí Lạt Ma xuất gia và đệ tử thụ quán đỉnh thứ tư trong Hoàng giáo của Mật tông cùng với nữ nhân hành dâm tạp giao cùng giường (chi tiết xem nội dung trong cuốn “Mật tông đạo thứ đệ quảng luận” của Tông Khách Ba nói: Sau khi 9 vị Minh Phi hành dâm với thượng sư ở trong đàn thành, thì giao 9 Minh Phi này cho đệ tử cùng hành dâm, còn Lạt Ma thì đứng bên khai thị, hướng dẫn họ tu chứng Đệ tứ hỷ. Qua đó, nội tình của phái Hồng Bạch Hoa giáo, chỉ cần nghĩ cũng biết rồi), họ làm ô uế tự viện Phật giáo và hình tượng thuần tịnh của Phật giáo, nhưng lại coi đó là chuyện thường. Nếu như có ai đó nêu ra nghi vấn, thì bọn họ sẽ tự tin đáp rằng đó là họ tuân theo khai thị của Tông Khách Ba để tinh tấn tu hành đạo thành Phật. Như thế, cuối cùng sẽ khiến cho Phật giáo hoàn toàn bị chuyển biến thành Lạt Ma giáo, trở thành thứ tôn giáo có bản chất là Lạt Ma giáo, vì thế mà Phật giáo chính thức diệt vong, chỉ còn lại cái tên gọi “Phật giáo”, vẻ bề ngoài của tự viện Phật giáo và người xuất gia Hiển Mật tông mà thôi. Tôi nói những lời này tuyệt đối không phải là để hù dọa ai cả, bởi có lời văn của thượng sư Mật tông làm chứng: “Qua một năm, 31 tuổi, bế quan, một đêm không ngủ cho đến tận sáng sớm. Nhìn thấy đàn thành Thượng Lạc Kim Cương tiến hành tụ họp đại lạc (tổ chức hội đại chúng đồng hưởng dâm lạc). Đông phương Kim Cương Không Hành Mẫu màu lam, như người nữ ở nhân gian, tuổi chừng cập kê, tương tự với tuổi của Kim Cương Hách Lỗ Hát (ngang tầm tuổi), giao hợp ở tư thế bình thường. Nam phương Na Ma Không Hành Mẫu, tuổi 16, ngang tuổi với Tạp Bảo Hách Lỗ Hát, giao hợp ở tư thế cá thờn bơn (nằm nghiêng). Tây phương Không Hành Mẫu Đông Cát Ma, 20 tuổi, ngang tầm tuổi với Bất Đả Hách Lỗ Hát, giao hợp với tư thế súc sinh (kiểu chó). Bắc phương Không Hành Mẫu, 25 tuổi, ngang tuổi với Bảo Sinh Hách Lỗ Hát, giao hợp ở tư thế dựng chân gác lên vai. Các quyến thuộc khác có tư thế giao hợp đầy đủ khác nhau: có kiểu như người, có kiểu như thần. Duy có Chủ tôn Phật Phụ là hình Bản tôn trí tuệ: Thắng lạc luân màu trắng, bốn mặt mười hai tay, hai chân đứng xoạc cẳng (dạng háng), ôm ngoặc lấy đùi trái Phật từ bên chân phải Hợi mẫu, hôn môi, nói lời dâm tục. Mẫu nắm chùy, phụ bóp vú và liên, ra sức mà hành ở đại lạc chi phần (ra sức mà thực hành với những động tác cần làm để cầu vào được cái lạc Đệ tứ hỷ). Với phương thức dâm dục chủ bạn như thế, quan sát một lượt trong khoảng thời gian hơn một bữa ăn, cảm nhận lạc trí tăng trưởng rõ rệt. Lại nữa, đất này có hai người nữ: một người là Bành Thác Võng Mộc, người kia là Trạch Vãng Chá Mộc. Ngày mùng 10, hai người ấy đều đeo cốt sức trang nghiêm đến (đều đeo đầy trên người đồ trang sức làm bằng xương người chết mà đến). Sau khi cúng dường thượng sư, liền ôm Bành Thác Võng Mộc hành (ôm Bành Thác Võng Mộc mà làm tình). Cô ấy 30 tuổi, nhưng tướng mạo tựa như xử nữ (nhưng diện mạo như gái trinh), đó là tướng trí tuệ tăng trưởng. Khi cúng dường gia trì, thân cô ấy hiển hiện uy quang, tâm nhập trí cảnh rất lâu (người nữ ấy tâm trụ nhập vào trong cảnh giới “trí tuệ” của Đệ tứ hỷ dâm lạc rất lâu). Ta muốn phá trừ chấp trước của cô ấy, nhưng nàng vẫn như say như tỉnh. Trước khi món ăn thừa chưa bố thí đi, ca múa nhảy nhót, nói cười ỉ ôi. Sau đó thì thực sự khế nhập, mạch của nàng nhập chùy đạo (mạch Hải Loa của người nữ chui vào trong niệu đạo của người nam), khí tương hợp, lạc sướng không chịu nổi, kéo dài đến khoảng ba tiếng đồng hồ, hai bình rượu lớn đổ kềnh (uống sạch hai hũ rượu lớn). Nàng phát ra những âm thanh hoan lạc khác nhau, hình dung có nhiều biến thái, đó chính là ảo hiện của trò chơi Không Lạc. Trong đêm lại cùng hai người nữ đó và người hầu gái Thiêm Linh Chúc Mộc gác gối mà ngủ (đến đêm lại cùng hai nữ nhân đó và tỳ nữ cùng xếp gối lên nhau mà ngủ), giao hoán mà hành với hai người nữ (hành dâm đổi đi đổi lại với hai nữ nhân). Giữa chừng thì ăn đồ cúng (có lúc nghỉ ngơi ăn đồ cúng), cuồng khoảnh đại bạch (uống rượu điên cuồng đến cạn khô), lại giao sáu bảy lần (lại cùng hai người nữ đó giao hợp thêm sáu, bảy lần nữa). Trạch Vãng Chá Mộc có tham tướng cực tuyệt, trí tuệ cũng khế nhập vô nghi (đã chứng được “trí tuệ” Đệ tứ hỷ). Cuồng nhiệt hôn nàng, đút chọc mãnh liệt, bên nữ nhấp nhổm, mỗi người luân ngự 12 lần (luân lưu giao hợp với từng người, tổng cộng 12 lần). Chùy cương cứng như con lật đật (không đổ gục), lại cùng người hầu gái Thiêm Linh Chúc Mộc giao (lại giao hợp với tỳ nữ). Giao xong (sau khi cùng tỳ nữ làm tình xong), Trạch Vãng Chá Mộc lại mời mọc làm tiếp (Trạch Vãng Chá Mộc thỉnh cầu giao hợp với nàng tiếp), lại giao tiếp (cho nên lại giao hợp với nàng), thời gian kéo dài ba bốn tuần trà (thời gian làm tình lần này kéo dài khoảng ba đến bốn lần pha tra). Trạch Vãng Chá Mộc lại thỉnh cầu phóng Minh điểm (Trạch Vãng Chá Mộc cầu xin xuất tinh cho nàng), vì thế trào ra chút chút (do đó mà xuất tinh một chút). Ta vẫn đề thăng (sau khi xuất tinh, phần tinh dịch còn lại mà bên nữ vẫn chưa thể nâng lên thì ta vẫn nâng lên thu về), đại lạc bất diệt, cuồng ẩm 30 bình rượu không say, tận lực xốc chùy không đổ. Tiếp tục cố gắng, đến tận khi trời sáng, hoặc chủ (nữ chủ nhân) hoặc bộc (tỳ nữ), liên chùy không từng gián đoạn chia li….” (34-619~620). |
Home » 文章分类_VN » CUỒNG MẬT VÀ CHÂN MẬT |