Home » 文章分类_VN » CUỒNG MẬT VÀ CHÂN MẬT |
Tiết 9: Trừ lậu, chứng Thiền định, viên mãn Bồ Đề của Mật tông -2 |
“Khẩu quyết tức thân thành Phật của đạo Tham – Khẩu quyết đơn truyền thụ trì Kim Cương bí mật cú” của riêng Mật tông như sau: Sinh tử luân chuyển tứ sinh căn do tham; nếu vô tham căn, sinh tử chuyển Niết Bàn. Hoặc nhìn, hoặc cười cầm tay và nắm nhau; Dục giới có đủ Tứ hội nên điều phục Vì thế phật nói Mật tông có Tứ bộ; những thứ phàm phu làm là bất tịnh hành. Là thập ác một tham quả vào Ngạ quỷ; Cùng ni cô, mẹ, chị em mà hành dâm. Hành dâm chỗ mồm, hậu môn, súc sinh và giống khác; Dụ dỗ nữ nhân thì tội càng to Tăn chứng xuất gia nếu phạm bất tịnh hành; Thì tội họ còn tăng gấp đôi người tại gia Những thứ đó là pháp Tứ đế Phật nói; Người xuất gia và nữ nhân hành dâm, Vì phạm giới nên không được vào tăng chúng; Đó là giới điều căn bản của luật nghi Hành dâm miệng trẻ trai nhỏ hoặc hậu môn; Đó không phải là nữ, tội tuy nhỏ Dù nặng dù nhẹ vẫn đều là tội nghiệp; Cho nên ba chỗ vốn không sai biệt Tuy giữ giới mà lòng tơ nữ sắc; Tham dục sinh thì Minh điểm lậu rớt Đó là giới chưa tịnh, tội cũng lớn; Trong Thất dâm kinh, Phật từng tuyên thuyết Tự mình xuất tinh hoặc khiến người khác xuất; Tuy không phạm giới nhưng tội cũng lớn Ác tác tịnh luận không trở thành thanh tịnh; Nhưng không dẫn đến tăng trưởng tội nghiệp Nói như trên không có phương tiện nhiếp tham; Du Già Không Hành vương nói nếu nhiếp được Tuy rất độc nhưng có thể chuyển thành Cam lộ; Cụ Đức Hỷ Kim Cương tục cũng nói: Chỉ có dùng Tham thì mới có thể phá Tham; Chỉ địa đạo đó sai biệt bất tương đồng Từ khí mạch đã đắc, đăng địa trở lên; Nữ nhân tuy dựa vào không đến nỗi phạm giới Ví như các nhà đại thành tựu Ấn tàng; Dựa vào nữ nhân, không hoại mà hiển thần thông Nếu không biến hiện thần thông, hiển công năng; Khí mạch tuy tốt cũng có thể dùng nữ nhân Chỗ Phật giáo hóa tổn hại, tội cũng lớn; Tăng chúng xuất gia cùng giúp nhau xuất tinh Hiện tại các chùa, hành vi này nhiều lắm; Tuy phạm giới nặng nhẹ, mỗi loại khác nhau Vô lượng địa ngục, đau đớn dễ chịu sao? Trong Tập Tục luận, chuyện này từng thuật rõ Dùng đồng nam thay cho các nữ nhân; Người này tham dục tà kiến rất đầy đủ Tội này còn lớn hơn ngũ Vô gián; Không đủ cát lành như Lận Ba nói Lận Ba đích thân nhìn thấy ngày đêm khóc; Giải thích giới luật từng thuật rõ ràng Cụ Đức thời luân Kim Cương tục cũng nói: Lậu điểm một lần quyết không thành tựu Khiến Tưởng Đa Cát Tam Muội Hải cũng nói: Việc này thuộc về căn bản giới Bồ Tát Tát Già Ba tuy không chấp nhận cách này; Nhưng các hành giả thụ trì khí mạch đó Dị khẩu đồng thanh nói tội căn bản này; Thì riêng đại tu hành giả làm thế này Phiền não cũng không thể nào áp phục; Tội lỗi xấu hổ chẳng gì lớn hơn Đặc biệt địa vị như bậc đại Lạt Ma; Không thể dẫn dắt chúng, khiến họ thác loạn Không thấy Lạt Ma nhưng thấy là phạm nhân; Địa vị đó kính quyến thuộc, đệ tử Gia trì truyền thừa đều vì thế mà đoạn trừ; Vì sao hành dâm với nữ nhân đó? Xem tội đọa đó tuy như yêu nghiệt; Người đó không hành kiên trì Tam muội da Tham tâm chúng sinh Dục giới vốn dĩ lớn; Nên khiến tội đọa tu pháp bất tịnh quán Chỗ tham thể quán mà không thể tịch tĩnh; Sau này không lấy Tham đạo làm tu Chỗ giới bất phạm giáo hóa cũng không hoại; Tội đọa bất sinh, giác thụ tăng thượng pháp. Đầy đủ phương tiện trì giới, thực hành truyền dạy; Trong kinh đã nói, kẻ hành dâm thông thường Có sai lầm, nhưng khác với chuyện này; Bản tôn minh hiển Mật hành vốn dĩ khác Giác thụ chứng ngộ, tăng thượng rất thù thắng; Thuyết này rốt cuộc dựa vào đâu? Bí Mật ma ni Minh điểm trong kinh viết: Cái này hiển hiện như vàng nọ phóng quang Đó là căn cứ các luận tuyên thuyết rộng; Dưới cửa phẫn nộ, đại lạc tự giải thoát Ở đó lĩnh thụ kho bí mật thậm thâm; Thụ trì tam quán đỉnh như trong sách Bản thân tẩy rửa như đã thuật; Ấn tàng điển tịch cũng từng giảng rõ Các kinh luận khác thuật cũng rất nhiều; Phàm là hành giả đã quán đỉnh bí mật Từ đây có thể tu trí tuệ quán nghĩa; Thụ trì căn bản, chỉ có đây là diệu pháp Một ngày đoạn khuyết là phạm Tam muội da; Không có cái này thì nên tu pháp Bản tôn hôn miệng; Pháp tu tập thân không, mạch cũng không Khí hơi trì bế, miễn bệnh như kinh nói; Như vậy chia làm thượng căn và hạ căn Thượng căn tu tập ôm Mẫu bất kỳ; Pháp tu hôn miệng theo thứ tự dưới đây: Mật xứ hiện Hồng, Hồng chuyển năm bộ chùy; Đầu chùy lại có Hồng để bịt miệng chùy Mật xứ Phật Mẫu, đó là bản thể Liên hoa; Bốn cánh màu đỏ bịt miệng có chữ Phi Chùy nhập Liên hoa, thực hành mãnh liệt; Tham hỏa cháy lên đỉnh mà hóa Điểm (Minh) Điểm nhập Trung mạch từ Đỉnh xuống Hầu luân; Tâm một sát na sinh khởi đại tham dục Không thể nhận thức chỉ là tham bình thường; Quán bản thể đó có thể thấy Không tính Đó gọi là nhận thức Hoan hỉ trí; Sau đó liên chùy lại hành mãnh liệt Bồ Đề đến tâm, Tâm luân mạch sung mãn; Thân tâm hỷ lạc, giác thụ liền sung mãn Nếu không nhận thấy (mình) đang sinh đại tham dục; Quán bản thể đó tức chứng đắc Không tính Đều là trí tuệ thù thắng Không Lạc bất nhị; Sau đó gia công, dùng sức rút chọc Bồ Đề đến rốn, Tề luân mạch sung mãn; Tham tâm càng lớn, che chặn phân biệt thô Hai thứ hỷ và bất hỷ đều trì trụ; Nếu không nhận thấy tâm Tham ngày càng lớn Quán bản thể đó Không Lạc tự hòa hợp; Đó là hỷ thứ ba gọi là Ly Hỷ trí Sau đó lại hành Minh điểm cho giáng xuống; Đại Lạc sinh khởi như không thể chia Quán bản thể đó Không Lạc đắc song vận; Đó gọi là Câu sinh Hoan Hỷ trí. Thày Mễ Túc Ba nói về chứng lượng đó; Khi Minh điểm nửa xuất nửa còn tồn tại Trong giây lát (gảy móng tay) Câu sinh trí hiện tiền; Minh điểm nửa còn nửa xuất mà không thể Như kẻ phá ngoại đạo kia cũng có. Na Lạc cũng nói khi đến nửa ống chùy; Không Lạc cực lớn, Câu sinh trí hiện tiền Cửa dưới phẫn tịch, Đại Lạc tự giải thoát; Tức đến chùy căn, Minh điểm nên chiết (nâng) lên Đó phải là hành giả thuần thục mới đủ sức; Người mới tu tập, đến rốn đã phải chiết rồi Nếu không Minh điểm giáng hạ (tinh dịch xuất ra) thì hỏng mất. Ý này Di Lặc Bồ Tát cũng thường nói: Tham trước của anh ta như chó ngậm xương Tự cắn chính mình, tự tham máu mình; Cần tăng thủ hộ, khiến chó khác ghen tức Tà dâm thế gian vốn cũng giống vậy; Ý là đồng nữ đó thân tuy yêu kiều Hành dâm với người nữ khiến sinh lạc phàm phu; Sao có thể sinh lạc với đồng nữ đó? Như lợi chó bị xương khô làm rách; Chảy máu bốc mùi toàn là mùi xương. Trung mạch của mình, Hải Loa mạch phía dưới thân; Đầu mạch tiếp với gốc chùy Kim Cương Ma sát với nó, Minh điểm hạ sinh lạc; An lạc không hay biết gọi là tham trước Nhận ra Bản thể Không Lạc hợp làm một; Mật tông nói đó là Đại thủ ấn Không có an lạc, chỉ thấy cái Không đó; Đó là Trung Quán kiến nói ở trong kinh Tát bổn thì cũng cho là Đại thủ ấn; Khí huyết, tinh noãn rất nhiều thuở thanh niên Làm quán tưởng này có thể sinh tham dục; Chỉ quán tưởng này, Minh điểm cũng dễ hạ Minh điểm giáng hạ rồi tất sinh an lạc; Nếu không giáng được thì ngồi tựa tiên nhân Hai tay ôm rốn, chùy rủ mắt cá chân; Thân giới tham tâm nhỏ yếu dần đi Đốt tay sinh khởi năm Không Hành Mẫu; Chùy mềm không cứng, vuốt nhẹ Minh điểm hạ Mễ Lặc nói giáng (xuất) tựa dáng con rùa bò. Dựa vào Mạch xứ cảm nhận Tứ trí đó; Giây phút đến gốc chùy thì chiết lên trên Nghi nó lậu rớt, dùng thủy thú hầu quyền; Giữa hai hạ môn, Minh điểm tất đi qua Như chỗ phóng thủy, cần dùng sức đè chặt; Hậu môn mở rộng, tứ chi co rút mạnh Hạ khí thượng đề, dùng bụng ép sát lưng; Chỗ hai hạ môn dùng sức mà thu rút Lưỡi đẩy ngạc trên, mắt nhìn đảo lên trên; Khí lực toàn thân tất cả nâng lên trên Chữ Hồng phát ra lần kéo thật dài; Tâm duyên vào hư không Pháp giới đó Mật chùy Minh điểm như sóng trào lên; Đạt đến giữa rốn sinh đệ nhất hỷ Tâm nhị, Hầu tam, Đỉnh tứ thứ tự hỷ; Phải chăng từ dưới lên trên tứ đệ hỷ? Khi đó, an trú Không tính không được lìa; Mới có thể thành tựu Tứ hỷ nghịch hành Sau đó, Tâm và hư không đó khế hợp; Như hư không đó, quán thể tính quảng đại Quyền pháp như trên, dùng sức mà thực hành; Minh điểm chớ lậu, như lời thề gìn giữ Có ý lạc này, tuy rớt (xuất tinh) không thành tội; Quả được nâng lên Kim Cương như sợi mềm Thân sinh an lạc, Tâm hiển hiện hoan hỷ; Sau đó nên hành quyền pháp Sư tử tản trần Như ngựa đực rùng lắc toàn thân nó; Tâm duyên Minh điểm, Cam lộ lan toàn thân Công đức được sinh, thân lạc, tâm minh hiển; Không Hành Dũng Phụ có thể lưỡng thu nhiếp Giác thụ chứng ngộ như thượng bán nguyệt nguyệt; Tài vật của quỷ thần người đều có thể nhận Quả nhiên là công đức của Khí mạch, Minh điểm; Ý đó thấy như Đại lạc tự giải thoát Đó gọi là tự thân cụ phương tiện; Sau khi an lạc đó tăng lên cực đại Có thể đắc Vô lậu Không Lạc thù thắng định; Đối với tỳ kheo trì giới thanh tịnh Dựa vào nữ thân tất bị người phỉ báng; Cho nên phải dùng phương tiện của chính mình Như tinh yếu của khẩu quyết ở trên đã nói; Mạch như phòng ở, khí như chủ nhân phòng Minh điểm tựa như tiền tài mà an trú; Mạch Không minh hiển, có thể nhiếp trì nữ nhân Cho nên lấy mạch để làm nội Không Hành; Nội mà thành tựu, ngoại có thể kiêm dẫn đến Khí là Dũng sĩ bên trong hộ pháp chúng; Khi tu thành thục có thể nhiếp trì nam giới Minh điểm là nội phúc đức, tiền tài; Bất hoại liền tăng phúc đức và thọ dụng Có thể dựa vào Minh điểm hồng bạch bên trong; Trí tuệ sở y, Minh điểm Đại thủ ấn Minh điểm năng sở, tăng giảm hai thứ đồng thời; Giới luật giữ gìn không tăng là khô cạn Thực hành như trên không giảm mà tăng trưởng; Chỗ này không trái, nên khéo mà hiểu biết Ý không nhiếp trì, lậu Điểm (xuất tinh) thành đại tội; Có nhiếp trì ý, lậu Điểm tội nhẹ đi Ý có hay không, Minh điểm chia tịnh trọc; Không Hành tứ yếu, trong kinh đã nói rõ Chẳng khác gì lời Mễ Túc Đa Cát nói. Tự mình có đủ phương tiện tu trì như trên; Thực hiện ngăn chặn hay không với Minh điểm Người ngăn chặn được, trước khi hành quyền; Ngăn chặn chỗ thủy thú hầu kết đó Người khó ngăn chặn, dùng tay mà uống; Ban đầu như sữa chua, sau như là vừng (mè) Sau đó màu thủy ngân một, hai hạt; Định là tịnh phần, là nguyên nhân sinh con gái Tội hủy hoại lớn, nhiếp thì công đức tăng; Đến đó mà lậu rớt là người khó ngăn chặn Niệm A Mễ Đả hoặc Sa Oa Bản Trát; Niệm xong nhân lúc khí nóng mà uống nó Thì tội hoại (rớt) Minh điểm sẽ không thành lập; Quán tưởng không rõ, vì tham mà hoại mất Làm được như trên không thành tội Căn bản; Hỷ Kim Cương tục từng nói rõ như vậy Như nhiệt nóng chưa tán mà uống lạnh thành bệnh; Như thế sẽ thành hai loại tội Căn bản Màu trắng lọc sạch, hình như nước mũi; Đó gọi là trọc phần của tịnh phần Có thể giữ thân béo mà đủ đầy công đức; Tội rớt mất cũng có một phần nào Cái trọc phần trong trọc phần như dãi bò; Vừa nhuận ướt lại dài dài như sợi tơ Tuy qua nhiếp trì mà rớt thì vô tội; Pháp nhiếp trì, quán tưởng lỗ trong chùy Ba chữ Hồng thay phiên mà đắp che lên; Tứ luân quán tưởng trên Đỉnh có chữ Hàng Minh điểm như mũi tên sao từ hư không bắn đi; Âm thanh nhè nhẹ nhập vào trong Đỉnh khanh Trên thì hồi chuyển, nhiếp trì pháp tán bố; Tâm trụ Bản thể, tương hợp với hư không Khoan quảng an trú vào pháp đó là cốt yếu; Chủng tính độn căn như bổ đặc già la (chúng sinh) Quán tưởng Phật Mẫu không thể sinh Tham tâm; Ta quán Bản tôn của mình hóa quang minh Chuyển thành ô kim lõa thể có hai tay; Bản tôn Phật Mẫu cũng lại hóa quang minh Bản thể Hợi mẫu tính tướng như mỹ nữ; Tâm chuyên nhất vào ý tướng đó mà tưởng nhớ Tìm nơi tịch tĩnh cùng mỹ nữ làm bạn (tình); Hai bên sinh khởi đại tham tâm vào sắc (dục) Quán chiếu trên Bản thể hiện cái Không; Từ hoan hỷ thỏa mãn mà sinh tham tâm Sau đó mỉm cười, nói các lời tham đắm; Quán chiếu trên Bản thể, âm thanh vốn Không Càng cười nói thỏa mãn trợ tham tâm; Sau đó cười đùa, hai bên cầm nắm tay Cùng nhau ôm ấp, vuốt ve hai bầu vú; Quán chiếu trên Bản thể, tiếp xúc là Không Từ nắm tay thỏa mãn, động lòng tham; Sau đó hai bên ôm nhau mà hành sự Kim Cương, Liên Hoa cùng bình đẳng dụng công; Phật Mẫu sướng không chịu nổi mà lắc thân Phát âm thanh hoan lạc, Phật Phụ Mẫu đều vui; Chỗ mạch tứ xứ, cảm nhận Tứ hỷ trí Đề, tán sở duyên giống với pháp ở trên; Khẩu quyết đặc biệt, Phật Mẫu đến từ Đỉnh Dần dần lên cao bằng với giới Hư không kia; Chỗ Hoa Sen đó, lòng ta chuyên nhất duyên (bám) Pháp này càng thâm diệu hơn so với nâng lên; Minh điểm hạ giáng, sinh khởi Đại an lạc Muốn không thể chiết lên, dẫn đến rớt mất; Liền cùng Phật Mẫu đồng thời cùng quán tưởng Chỗ Liên Hoa ấy, quán tưởng đàn thành Bản tôn; Trong đàn thành thực hành cúng dường bí mật Sau khi niệm chú căn bản, niệm thêm chú này: Ma Ha Tô Kháp Bất Tráp Cổ Lỗ Hòa. Niệm xong mở đầu chùy dùng tay vuốt; Cũng có thể đựng vào vỏ của Hải Loa ấy Còn lại không thể thắng lạc như kinh nói; Nhiệt khí chưa tán hết, đặt lên lưỡi nuốt xuống Cúng dường các Không Hành Dũng Phụ ở ngũ luân; Họ đều vui vẻ, trí tuệ bản thân sẽ hiện tiền Bồ Đề hoại mất không trở thành tội lỗi; Mật phái cũ mới đều có chung phương pháp này. Uống xong còn lại chút Minh điểm; Bôi lên trán, hầu, tâm, rốn bốn chỗ này Niệm căn bản chú xong, khẽ niệm chú sau: Ông, Ca Nhã, Ban Trát, Nhã Xả, Ông. Oa Ca, Ban Trát, Nhã Xả, Nhã Xả, A; Chỉ Đả, Ban Trát, Nhã Xả, Nhã Xả, Hồng Sa Oa, Ban Trát, Nhã Xả, Nhã Xả, Xá; Niệm xong tứ xứ Ông bạch, A hồng sắc Hồng lam Xá lục bốn chữ thành bốn thân; Từ đó phóng quang đến mười phương thế giới Tất thảy Phật thân ngữ ý Kim Cương; Tinh hoa Trí Kim Cương đều nhiếp thụ Đó là yếu quyết gìn giữ Bồ Đề tâm. (Trên đây là khẩu quyết đơn truyền, người ta không muốn công khai quyết này, sợ bị thượng sư Mật tông miệng mắng bút chửi, cho nên không nêu ra xuất xứ). Trong khẩu quyết đơn truyền này có nói câu “Từ khí mạch đã đắc, đăng địa trở lên; Nữ nhân tuy dựa vào không đến nỗi phạm giới”, nghĩa là hành giả Mật tông cho rằng: Người khí mạch đã thông đạt thì tức là Bồ Tát ở thông đạt vị, Bồ Tát quả vị thông đạt tức là Bồ Tát ở Sơ địa. Cho nên, chỉ cần khí mạch tu thành công, thông đạt ngũ luân từ Đỉnh đầu cho đến Mật xứ thì sẽ tương đương với Bồ Tát Sơ địa ở Hiển giáo. Thế nhưng, Sơ địa đó lại không phải là Sơ địa trong Phật giáo mà chỉ là Bồ Tát sơ địa do Mật tông tự lập ra. Bồ Tát Sơ địa nói trong kinh Hiển giáo, trước hết phải chứng được thức Căn bản thứ tám đã, hiểu được A Lại Da thức mà mình hiện tiền thể nghiệm chính là gốc rễ của chư pháp; từ việc chứng được thức Căn bản này, thì mới có thể tiến tu Tăng thượng huệ học của Duy thức, hiểu được sự khác biệt về thể tính từng thức trong Bát thức Tâm vương, hiểu được các pháp “Ngũ pháp, Tam tự tính, thất chủng tính tự tính, thất chủng Đệ nhất nghĩa, nhị chủng Vô ngã” của Bát thức Tâm vương, thông đạt Đạo chủng trí ở Nhập địa tâm trong Sơ địa, thì mới gọi là Thông đạt vị ở Sơ địa, chứ không phải thông đạt ngũ luân trong Trung mạch là thành Bồ Tát sơ địa ở Thông đạt vị, nó hoàn toàn khác với Sơ địa của Mật tông. Người chứng ngộ của Hiển giáo, muốn nhập Thông đạt vị ở Sơ địa, ngoại trừ bắt buộc phải có Đạo chủng trí đáp ứng yêu cầu Nhập địa ra, còn phải tu tập đủ phúc đức cần thiết để Nhập địa (Pháp thí, phá tà hiển chính, cứu hộ chúng sinh), rồi còn tu trừ Dị sinh tính, sau đó lại đến trước Phật dũng mãnh phát Thập vô tận nguyện, nhờ có đủ bốn pháp này thì mới thành Bồ Tát Sơ địa được.
|
Home » 文章分类_VN » CUỒNG MẬT VÀ CHÂN MẬT |