Home » 文章分类_VN » CUỒNG MẬT VÀ CHÂN MẬT |
Tiết 6: Lược thuyết về pháp thực tu Lạc Không song vận -5 |
Nói tức thân thành Phật ở đời này như vậy – hơn nữa là thành Phật cứu cánh, không chỉ có trong Thời luân Kim Cương mà tất cả các tông phái của Mật tông Tây Tạng đều nói thế, chứ không phải như cư sĩ Trần Lý An phủ nhận đâu. Liên Hoa Sinh cũng truyền thụ pháp tu song thân này, chi tiết xin xem trong Tiết 1 của chương này. Không phải là không truyền thụ pháp tu song thân mà bản thân ông ta cũng tu đi tu lại, chi tiết xin xem truyện ký của Liên Hoa Sinh là biết ngay, ở đây không nhắc lại nữa. Liên Hoa Sinh nói về pháp chính tu trì như sau: “Khi đó nên suy nghĩ về tất thảy pháp nhân của phàm thánh, đều từ Minh điểm viên mãn sinh ra, cho nên cần tu trì pháp truyền khẩu tăng trưởng Minh điểm. Phải thực hành tại lều cỏ yên tĩnh nơi không có người nào nhìn trộm, để cho người ấy tắm rửa thân trang nghiêm, bôi dầu thơm lên, đeo túi thơm, thì mới được thỉnh mời các Dũng Phụ Không Hành Mẫu. Tiếp theo là đặt duỗi chân mình lên đùi Minh mẫu cụ tướng[11], ôm hôn nhau, dùng tay vuốt ve miệng môi lưỡi, day hai vú. Hoặc quan sát liên chùy của nhau (cùng nhau ngắm nhìn cơ quan sinh dục của đối phương), chùy đặt lên tay người nữ (đặt dương vật vào trong tay Minh Phi), ra sức biểu thị phương tiện sinh lạc (thực hiện các phương pháp để Minh Phi thấy rõ được lạc xúc đang sinh khởi ở hạ thể người nam). Vào lúc chính tác nghiệp (khi thực hiện hành dâm), nếu sinh tham dục (nếu sinh tâm tham cầu cực khoái tình dục), cần liễu đạt tự tính của nó là diệu dụng của pháp thân pháp (cần hiểu rằng cái tự tính của cái tâm tham muốn xuất tinh trong lúc đạt cực khoái tình dục chính là diệu dụng do pháp của Pháp thân sinh ra), cho nên phải nhận thức Tự tính, Bản lai diện mục trên tham (vì thế cần nhận thức được Tự tính của Tâm trên cái tâm tham đó) để định trên bản diện (để nhận định Tâm giác tri khi đang thụ hưởng lạc khoái chính là Bản lai diện mục, Tự tính bản thể), tham dục phổ thông tự có thể hủy hoại (như thế thì có thể tiêu hủy được cái tham dục thông thường). Đó là phương tiện từ tham dục hiển đại lạc (đây chính là pháp môn phương tiện nhờ tham dục để hiển thị đại lạc), cho nên cần phải tu trì tinh tấn. Lại nữa, nói về tự tha gia trì, ban đầu phát Bồ Đề tâm tối thắng, quán tất thảy pháp Không, trong không trung hiện ra ngọa cụ, tức là Liên Nhật luân. Trên luân này tự hình thành Kim Cương mã đầu (đầu ngựa), một mặt hai tay, giống như đã nói trong Sinh khởi thứ đệ. Tiếp đến, ở chỗ Mật xứ hiện chữ Hồng (chỗ hạ thể - chỗ kín của mình xuất hiện chữ Hồng), từ chữ Hồng chuyển thành năm bộ chùy, trong các khe hở hiện ra chữ Hồng màu lam, đầu hướng vào trong, lỗ đầu chùy có chữ Phi vàng đỏ hướng ra ngoài. Phật Mẫu trong một sát na chuyển thành Kim Cương Hợi Mẫu (lợn cái) một mặt hai cánh tay, đầy đủ trang nghiêm, cực kỳ an lạc vui vẻ, hai vú nhô ra, đầy đặn tròn trịa (Chú thích gốc: hình dáng nhô ra của đầu vú), sướng không thể chia sẻ. Quán sát Mật xứ vô duyên, nhìn bốn cánh hoa sen[12], trong hoa xuất hiện hoa phôi chữ X (chữ Phạn, lược bỏ) trang nghiêm. Từ trong các mạch luân của Phật Phụ mẫu, tưởng tất thảy Dũng Phụ Dũng mẫu đồng thời mật tu tương đồng (quán tưởng tất cả các Phật Phụ, Phật Mẫu đều cùng Mật tu một kiểu giao hợp). Sau đó, trên liên phôi X (chữ Phạn, lược bỏ), dùng chùy đâm xuống (đút dương vật vào mà hành dâm mãnh liệt); hơi định (khi lạc khoái sinh ra thì hành chậm lại một chút để định xuống), trên Căn bản định vốn dĩ lìa hý luận đó (trên cảnh giới nhất niệm bất sinh của cực khoái dâm lạc đó) tiếp tục lắc thân rùng mình như con dê, toàn thân rung động (khiến cho dâm lạc càng tăng), tưởng Minh điểm chảy xuống như thác (lúc bắn tinh, cần phải quán tưởng nó trút xuống hùng tráng như thác đổ). Lại phải như là nông phu dùng cuốc đào rãnh dẫn nước, không được để (dâm dịch) chảy ra ngoài, mà tán bố khắp toàn thân, chảy đến các luân (sau đó dương vật phải như anh nông dân dùng cuốc đào rãnh dẫn nước về ruộng, không được để cho dâm dịch chảy rớt ra ngoài, mà quán tưởng nâng chiết tịnh phần của dâm dịch – nâng khí phần của dâm dịch – để cho phát tán khắp toàn thân, rồi giáng hạ xuống ngũ luân ở Trung mạch), tu trì như pháp Mật tu. Nhưng giáng hạ đến các luân, thân phải lay lắc, Sự nghiệp khiến Minh điểm không lậu rớt là yếu quyết (các loại động tác trong lúc hành dâm phải sao cho không để tinh dịch lậu rớt ra ngoài mới là quan trọng). Sau đó, khi Minh điểm giáng xuống Mật xứ, tưởng cúng hiến Phật Phụ Không Hành Mẫu ở Mật xứ, làm như trước đã dạy (sau đó khi quán tưởng Minh điểm giáng đến hạ thể, cần quán tưởng lấy thứ lạc thụ này đem cúng dường cho ‘Phật Phụ, Phật Mẫu’ bên trong hạ thể. Pháp cúng dường cũng giống như quá trình thụ lạc khi mình hợp tu với Minh Phi). Khi đó, bằng thiện xảo tu trì, như cái cửa mở thoát nước trong ao tù. Khi trì thượng căn, trụ ở trên Như Lai thể lìa tất thảy biên tế lưới hý luận (trụ ở trên thể Tâm giác tri ở cảnh giới nhất niệm bất sinh trong cực khoái dâm lạc). Khi trì trung căn, lấy khí làm chính, phải trì thượng khí, còn hạ khí thì tựa như bình gà, có gió mà không rò gỉ. Trì hạ khí như thế, thì hạ khí tự nhiên xoay tròn; Rồi trì trung khí (Chú thích gốc: tức khí bất nam bất nữ), thì rốn hơi phình ra ngoài, có thể ổn trì. Nếu dùng pháp quán tưởng trì thiện xảo để luận nó, thì cũng chia thành ba căn thượng trung hạ. Khi trì thượng căn, thì duyên vào Bản lai thanh tịnh kiến “lìa tất thảy biên tế lưới hý luận”. Trì trung căn, quán tưởng chữ Hàng trên như cái cọc buộc ngựa. Trì hạ căn, quán từ trên đỉnh hiện thượng sư Dũng Phụ Dũng mẫu như ánh sáng pha lê, trong ngoài thấu triệt sáng tỏ. Người mới tu nghiệp (Sự nghiệp Thủ ấn mới tu học Song thân pháp), nếu tiết ngay (vừa mới bắt đầu giao hợp đã xuất tinh luôn) thì nên dùng ba ngón tay như cái thang, ấn vào chỗ huyệt Hội Âm để trì bế nó (khiến tinh dịch không xuất ra ngoài). Người nào nâng ngược giỏi thì như kéo nước lên khỏi miệng giếng, tưởng cái tâm chữ Hồng trong chùy như có móc sắt, móc lấy tịnh phần chữ X (chữ Phạn, lược bỏ) màu đỏ trong liên cung của Sự nghiệp Thủ ấn mẫu, tức thì niệm chữ Hồng kéo thật dài, hút vào trong chùy (Chú thích gốc: tận hết sức lực nâng lên), cúng các Bản tôn ở Mật xứ (đem dâm dịch nâng lên đó cúng dường cho Bản tôn phụ mẫu trong hạ thể). Tiếp đến, từ đường Trung mạch liên tục hút vào rốn, tâm, hầu, đỉnh. Sau khi cúng dường cho các Bản tôn thì xuất ra qua Phạn huyệt, cúng dường thượng sư Kim Cương Trì, thầy Liên Hoa Sinh, các Phật Phụ mẫu trên đỉnh đầu. Khi đó, về Thân yếu là phải đem hết tứ châu (tứ châu là chỉ tứ chi) thu vào Đỉnh Di (Chú thích gốc: như Tu Di rắn quấn), đảo mắt ngước nhìn lên trên, lưỡi đẩy thượng ngạc, địa giác (hạ ngạc) áp hầu kết; toàn thân rùng mình. Về Ngữ yếu, niệm chữ Hồng thật dài, tận hết lượng khí không ngừng nâng nó lên. Khi nâng ở các luân, tam yếu là Thân yếu, Khí yếu, Quán yếu động tác đồng thời, nâng thẳng lên trên. Thực hiện động tác nâng rất khó, thì tại các luân, tam yếu đồng thời làm ba lần. Tiếp đến, sau khi rời Thủ ấn mẫu (sau khi cơ thể rời khỏi thân Minh Phi), cần thực hiện động tác ngồi một mình, nâng lên tán (nâng lên rồi tán bố khắp các nơi toàn thân). Thân yếu của pháp này là: Chân ngồi an lạc, ...” (34-545~547)
Liên Hoa Sinh lại còn khai thị khẩu quyết pháp tu song thân như sau: “Trò chơi song thân cơ bản có tám, trong mỗi tám loại đó đó lại chia thành tám cái nhỏ hơn, tổng cộng có 64 thức. Tám loại cơ bản gồm, một là Cận hiệp (đùa giỡn sát), hai là Vẫn hợp (hôn hít), ba là Chỉ lộng (đùa nghịch bằng tay), bốn là Xỉ ngoạn (chơi bằng răng), năm là Liên hý (nghịch đùa hoa sen), sáu là Thanh vận (âm thanh), bảy là Nhục cảm (cảm giác xác thịt), tám là Điên loan (điên loan đảo phượng).
Đại Lạc dẫn đạo môn có trích lục 16 thức: Chủng tính mạch trong hoa sen khác nhau, cho nên phải hiểu các thức chỉ là phương tiện. Tối quan trọng có bốn thức, phân nhánh thành 16 thức: 1. Người chủng Kim Cương, phụ ôm cổ mẫu, mẫu ôm eo phụ, chùy đâm chọc lên xuống, mạch xuất hiện ở bên trái. 2. Người chủng Liên Hoa, nữ nằm ngửa, gối kê cao cổ, chân nữ gác lên vai nữ, phụ ôm chặt phía dưới mà hành, mạch xuất hiện ở bên trên hoặc bên dưới. 3. Người chủng Cụ Thú, chân mẫu gác lên bên trong kheo tay phụ, phụ ôm dưới eo mẫu mà hành, mạch từ bên trái phải mà ra. 4. Người chủng Đại Tượng, chân mẫu duỗi trên ngực phụ, phụ một chân vòng lại ôm mẫu, một chân duỗi, tay ôm hạ bộ mẫu, mạch xuất hiện ở chính giữa liên hoa. Đặc biệt là loại dùng chùy để hành quyền pháp bí mật trên người nữ, tức là lấy chùy gõ đập nhẹ trên mặt hoa sen (trên mặt ngoài âm hộ), sau đó đút vào, bất kể chỗ nào cũng có thể đắc mạch. Sau khi đắc là hoàn thành sự nghiệp, mạch nhỏ dài là thượng phẩm; mạch ngắn thô là chưa khai khẩu, dùng hoa hồng sắc (Chú thích gốc: tên Tạng là điểu thủ giả), rễ cây ??? (tên thực vật tiếng Tạng, chưa rõ ý), đường ong đỏ, sữa bò cục lạnh, bạch cẩu chử (dương vật con chó trắng), đương quy, ??? (tên thực vật tiếng Tạng, chưa rõ ý), quản trọng, hoa tiêu, chu kinh, sữa dê đem bôi lên chùy (bôi thuốc đó lên thân dương vật rồi giao hợp) thì có thể mở cửa mạch (có thể mở được cửa mạch Hải Loa của Minh Phi)”. (34-596~600) Thượng sư Liên Hoa Sinh còn khai thị khẩu quyết rằng: “Bốn pháp Thiên tọa, có thể sinh Lạc Minh vô niệm. Bốn pháp phi thiên có thể sinh Minh. Bốn pháp Nhân tọa, có thể sinh Lạc. Bốn pháp Thú tọa, có thể sinh vô niệm.
|
Home » 文章分类_VN » CUỒNG MẬT VÀ CHÂN MẬT |